1. Khi vừa lớn [Dm] lên tôi [F] đã vội yêu một [Dm] người
Nên chưa hiểu đời cuộc đời bạc trắng như [A] vôi
Tình yêu thứ [Bb] nhất đã đổi ngôi [F] , người yêu thứ nhất đã phụ tôi [Gm]
Giấc mơ chung [F] đời tình êm đẹp bên [A] nhau cho đến ngàn [A7] sau.
2. Khi vừa biết [Dm] yêu tôi [F] ngỡ tình yêu là [Dm] đẹp
Nên chẳng ngại ngùng tình đầu trao hết cho [A] nhau
Nụ hôn thứ [Bb] nhất cho người yêu [F] , để người đem đến bao sầu đau [Gm]
Trót thương nhau [F] rồi đành ôm hận thương [A] đau cho đến muôn [Dm] đời.
ĐK:
Ai [Dm] ơi ! Tình cũ lỡ làng rồi
Người [Gm] về bên ấy có vui [F] không
Để [Bb] lòng tôi mãi nhớ thương [Gm] mong
Lạnh [A] lùng kiếp cô đơn mùa đông
Tương [Dm] lai đừng nhắc đến làm gì
Thiệp [Gm] hồng thôi nhé hết chung [F] tên
Cuộc [Bb] tình hai đứa đã vô [Gm] duyên
Đường [A] trần có riêng tôi tìm [Dm] quên.
3. Không còn có [Dm] nhau thôi [F] thế gặp nhau càng [Dm] buồn
Chôn vùi kỷ niệm kỷ niệm đơn vắng không [A] tên
Hàng cây cao [Bb] vút như lặng yên [F] , chuyện tình tôi chết sau một đêm [Gm]
Phút giây ban [A] đầu rồi đi vào thiên [A7] thu duyên kiếp lỡ [Dm] làng