Dòng đời vui buồn trôi [Am] mau thoáng đây đã bạc mái [B7] đầu
Tình nào đã hằn vết [Em] đau cứa sâu con tim nhỏ máu
Người tình xưa giờ nơi [Am] đâu bóng kim thăm thẳm rừng [Em] sâu
ĐK: Người đi, người [B7] đi! Để lại ta cuồng [Am] si
Người đi! Người [G] đi ! Chết trong ta một [B7] kỳ
Giờ đây sự [C] sống phá tan hoang hoài [Em] vọng
Mùa đông gần [B7] tới còn gì nữa trông [Em] mong
3. Đoạn đường xưa người tiễn [Em] ta mãi tô in sâu vào nhớ
Nửa đời vẫn còn ngu [Am] ngơ tóc khô phiêu dạt bến [B7] bờ
Còn một nhịp cầu bước [Em] qua đáy sông sao thăm thẳm quá
Biển đời dẫu còn phong [Am] ba vẫn ta, vẫn chỉ mình [Em] ta