Dây thép gai đã hết rào quanh [A] đồn phòng ngự
Và người lính đã trở [E] về cày đám ruộng [A] xưa
[D] Khi tôi về, con diều bay, đùa bay trong [A] gió
Chốn quê nhà trên [E] thảm cỏ [A] xanh
[D] Có lũ trẻ để bụng lòi rốn [A] đen, [D] cười [A] thanh [D] bình.
[G] Khi tôi về, có con trâu rung mõ xa [D] xôi như trong giấc mộng khi tôi về khi tôi về
[G] Với hai tay tôi níu con [D] tim tôi ôm lồng ngực khi tôi về [A] khi tôi về
Giọng hát ru nối lại dĩ [E] vãng trầm trầm [A] như chưa tắt thở
[D] Có người rủ nhân loại đi xem địa [A] ngục, mà không ai trả [D] lời.
Khi tôi về, mẹ già vừa tóc [G] bạc, đôi mắt nhìn xa [D] xôi
Mẹ [A] tôi ngóng tương lai và quên hết ưu [D] phiền.
[G] Con cò lại bay trên đồng ruộng xanh
[D] Tre già bảo nhau cúi đầu trầm ngâm
Cùng mùi khói [A] rơm quen [D] thuộc
[G] Con cò lại bay trên đồng ruộng xanh
[D] Tre già bảo nhau cúi đầu trầm ngâm
Cùng mùi khói [A] rơm quen [D] thuộc.
[F#7] Khi tôi về, tôi đi [Bm] thăm bờ sông thuở [Em] nhỏ
Tôi sẽ [Bm] buồn vì chuyện ngày xưa
Tôi sẽ [G] khóc vì chuyện quê [Em] hương
Bao lần đau [Bm] khổ bao lần cay [F#7] đắng.
Quê hương [Em] tôi là ở [A] đó
Quê hương tôi ngày còn [Em] bé
Tôi lớn lên bằng lời ru và bằng tình [Em] thương bằng hờn [Bm] căm
Và [F#7] bằng tủi [Bm] buồn.
[D] Khi tôi về, con chim [A] ca lời ca tình [D] ái
Lũ thiếu nhi đã hát mừng cho [A] đời thịnh trị
Dù còn yếu cũng nhoài [E] mình vồ lấy tình [A] yêu.
[D] Khi tôi về, khi tôi về, cuộc đời xuôi chẩy
[F#m] Bóng trăng xưa soi trên lối [D] mòn
Có rừng cây ấm vì nhiều thương [G] nhớ.
Có người yêu cũ nằm chờ bên [D] gối
Và khi thức [A] dậy tôi tìm thấy [D] tôi
Và khi thức [A] dậy tôi tìm thấy [D] tôi
Và khi thức [A] dậy tôi tìm thấy [D] tôi. [G] [D]