Có người [Am] lính mùa xuân ấy ra [Dm] đi từ đó không [Am] về
Dòng tên [Am] anh khắc vào đá núi mây [C] ngàn hoá bóng cây [E] che
Chiều biên [Am] cương trắng trời sương núi mẹ [C] già mỏi mắt nhìn [E] theo.
Việt Nam [Am] ơi! Việt Nam!
Núi cao như tình mẹ bốn mùa tóc [C] bạc nỗi thương [Am] con
Việt Nam [Am] ơi ! Việt [C] Nam !
Ngọn [F] núi nơi anh ngã xuống
Rực cháy [Dm] lên màu hoa [Am] đỏ phía rừng [E] xa
Rực cháy [Dm] lên màu hoa [E7] đỏ trước hoàng [Am] hôn.